Người ta không mua cái bạn làm, họ mua lý do mà bạn làm nó. Và nếu tôi nói về cái mà tin tưởng bạn sẽ thu hút những ai tin cái mà bạn tin. Nhưng tại sao nó lại quan trọng thu hút những ai tin cái mà bạn tin? Mọi thứ gọi là quy luật phổ biến của sự cải tiến. Và nếu như bạn không biết về luật, bạn chắc chắn phải biết thuật ngữ này. 2.5% đầu tiên của dân số thế giới là những người tiên phong đi tìm cái mới. 13.5% kế tiếp của dân số thế giới là những người sớm chấp nhận. Và 34% kế tiếp phần đa số. Đa phần những người đến sau và những người cuối cùng. Cái lý do duy nhất những người này mua điện thoại cảm ứng là bởi vì họ không thể mua điện thoại quay số được nữa.

Chúng ta đều đứng ở những nơi khác nhau vào những thời điểm khác nhau trong tỷ lệ này,nhưng cái mà quy luật phổ biển của sự cái tiến này muốn nói với chúng ta là nếu như bạn muốn thành công trên thị trường đại trà hay sự chấp nhận của thị trường đại trà về cái ý tưởng, Bạn không thể có nó cho đến khi bạn đạt được đến điểm nút này khoảng 15 đến 18 phần trăm thị phần. Và kế đến là các đỉnh hệ thống. Và tôi thích hỏi về công việc kinh doanh, ” Tỉ lệ hối đoái của bạn trong lần kinh doanh mới là bao nhiêu?” Và họ thích trả lời bạn một cách hãnh diện, “Oh, nó khoảng 10 phần trăm” Chà, Bạn có thể nắm 10 phần trăm khách hàng. Tất cả mà bạn có chỉ là 10 phần trăm của những ai chỉ “hiểu nó.” Đó là cách mà chúng ta mô tả họ, đúng chứ.Nó giống như là cảm giác trong bụng, “Chà, họ chỉ mới hiểu nó.” Vấn đề là: Làm cách nào bạn tìm được người hiểu nó trước khi bạn làm kinh doanh với họ so với những người không hiểu được nó? Vậy nó ở đây, cái khoảng cách nhỏ này, mà bạn phải tiến gần lại, như Jeffrey Moore gọi nó là “vược qua vực thẳm.” Bạn thấy đấy, bởi vì đa phần đầu tiên sẽ không thử thứ gì đó cho đến khi có ai đó đã thử nó trước. Và những gã này, những người tiên phong và những người chấp nhận sớm, họ cảm thấy thoải mái làm những quyết định quyết tâm đó. Họ thoải mái hơn khi đưa ra những quyết định trực quan được dẫn dắt bởi cái mà họ tin về thế giới và không chỉ là giá trị sản phẩm.

Đó là những người xếp hàng khoảng sáu tiếng đồng hồ để mua iPhone khi chúng vừa ra mắt, khi bạn có thể đi đến cửa hàng tuần sau và mua một cái trên kệ. Có những người chi 40,000 đô lac ho TV màn hình phẳng khi chúng vừa được giới thiệu, thậm chí công nghệ dưới mức tiêu chuẩn. Và, tiện thể, họ không làm điều đó bởi vì công nghệ quá tuyệt vời. Họ làm cho chính bản thân họ. Nó bởi vì họ muốn là đầu tiên. Người ta không mua cái mà bạn làm, họ mua tại sao bạn làm nó. Và cái bạn làm đơn giản chúng minh cái mà bạn tin. Thực tế, người ta sẽ làm những thứmà chúng minh được cái mà họ tin. Lý do mà người ta mua iPhone trong 6 giờ đầu tiên, xếp hàng trong 6 tiếng đồng hồ, là bởi vì họ tin về thế giới, và cái cách họ muốn mọi người nhìn họ.Họ là đầu tiên. Người ta không mua cái bạn làm, họ mua lý do mà bạn làm nó.

Vậy để tôi đưa cho bạn một ví dụ nổi tiếng, một thất bạn nổi tiếng và một thành công nổi tiếngcủa cái quy luật phổ biến của sự cải tiến. Đầu tiên là thất bại nổi tiếng. Nó là ví dụ mang tính thương mại. Như mà chúng ta nói vài giây trước đây, Công thức cho sự thành công là tiền và đúng người mua và đúng điều kiện thị trường. Đúng, bạn sẽ có thành công đó. Nhìn vào TiVO Từ thời điểm TiVo ra đời, vào khoảng 8 hay 9 năm trước, cho đến ngày hôm nay, Họ là sản phẩm chất lượng tốt nhất và duy nhất trên thị trường, bỏ tay xuống, không có tranh cãi nhé. Họ được tài trợ vô cùng tốt. Điều kiện thị trường rất ư hoàn hảo. Ý tôi là, chúng ta dùng TiVo như là động từ Tôi TiVo những thứ tạp nham của mình trên cái máy chiếu phim Time Warmer liên tục.

Nhưng TiVo là một thất bại thương mại. Họ chưa từng làm ra tiền. Và khi họ đến với IPO cổ phiếu có họ vào khoảng 30 hay 40 đô la Và sau đó xuống dốc và nó chưa từng được giao dịch trên 10. Thực tế, tôi chưa từng thấy nó được giao dịch trên 6, trừ đôi lần tăng đột ngột nhẹ. Bởi vì như bạn thấy đó, khi TiVo giới thiệu sản phẩm của họ, họ nói cho chúng ta tất cả những cái mà họ có. Họ bảo, chúng tôi có sản phẩm mà có thể dừng chương trình trực tiếp, tua qua quảng cáo, tua lại chương trình trực tiếp và nhớ những thói quen xem của bạn thậm chí bạn chưa từng hỏi.” Và phần lớn hoài nghi nói, “Chúng tôi không tin anh. Chúng tôi không cần nó. Chúng tôi không thích nó. Anh đang dọa chúng tôi.” Nếu như nếu họ nói, “Nếu như bạn là người mà thích có được toàn quyền điều khiển mọi khía cạnh của cuộc sống của mình, cậu bé, chúng tôi có 1 sản phẩm dành cho bạn. Nó dừng chương trình trực tiếp, bỏ qua đoạn quảng cáo, nhớ những thói quen xem phim của bạn, vân vân.” Người ta không mua cái bạn làm, họ mua lý do mà bạn làm nó. Và cái mà bạn phục vụ họ đơn giản chỉ như là bằng chứng cho cái mà bạn tin tưởng.

Bây giờ để tôi đưa cho bạn một ví dụ thành công của quy luật phổ biển của sự cải tiến. Vào mùa vè năm 1963, 250,000 người xuất hiện trên trung tâm mua sắm tại Washington để nghe Tiến sĩ King nói. Không không gửi bất cứ lời mời nào, và ở đây cũng không có website để coi ngày diễn ra. Bạn làm như thế nào? Chà, Tiến sĩ King không phải là người duy nhất tại Mỹ mà là một nhà hùng biện vĩ đại. Ông cũng không phải là người duy nhất tại Mỹ chịu đựng trong thời kỳ trước đây của quyền công nhân Mỹ. Thực tế, một vài ý tưởng của ông ta là tệ. Nhưng ông ta có biệt tại. Ông ta không đi vòng quay và nói mọi người về cái cần được thay đổi ở Mỹ. Ông ta đi vòng quay và nói mọi người cái mà ông tin tưởng. “Tôi tin. Tôi tin. Tôi tin,” Ông nói với mọi người. Và những ai mà tin vào cái mà ông tin tưởng lấy động cơ đó của ông và họ làm nó thành của chính họ, và họ nói với người khác. Và một vài trong những người này đã tạo ra những cấu trúc để thậm chỉ có thêm nhiều người hơn nữa. Chậm và chú ý, 250,00 người xuất hiện vào đúng ngày, vào đúng thời điểm để nghe ông ta nói.

Bao nhiêu người xuất hiện cho ông ấy? Số không. Họ xuất hiện cho bản thân họ. Đó là cái mà họ tin về nước Mỹ mà đã làm cho họ đón xe buýt đi gần 8 tiếng, và đứng dưới ánh mặt trời tại Washington vào giữa tháng 8. Nó là cái mà họ tin, và nó không phải là về trắng với đen. 25% những người xem là da trắng. Tiến sĩ King tin rằng ở đây có hai dạng luật trên thế giới này,những điều mà làm bởi những thẩm quyền cao hơn và những điều luật mà làm bởi con người.Và không phải cho đến khi mà tất cả các luật mà làm bởi con người phù hợp vói những luật mà làm bởi những thẩm quyền cao hơn, chúng ta sẽ sống trong chỉ một thế giới. Nó chỉ diễn ra như vậy mà Phong Trào Quyền Công Dân đã là điều tuyệt vời mà giúp ông ta mang lý do của ông đến cuộc sống. Chúng ta theo sau, không phải cho ông ấy, mà cho chính chúng ta Và, tiện thể, ông ta đã có bài diễn văn “Tôi có một giấc mơ”, chứ không phải bài diễn văn “Tôi có một kế hoạch”.

Nghe những nhà chính trị gia bây giờ với kế hoạch toàn diện 12 điểm của họ. Họ không truyền cảm hứng cho bất cứ ai. Bởi vì đây là nhà lãnh đạo và đây là những ai dẫn đầu. Những nhà lãnh đạo giữ vị trí cho sức mạnh và quyền lực. Nhưng những ai mà dẫn đầu truyền cảm hứng cho chúng ta Cho dù họ là cá nhân hay tổ chức, Chúng ta theo những ai mà dẫn đầu, không phải vì chúng ta phải thế, mà bởi vì chúng ta muốn thế. Chúng ta theo những ai dẫn đầu, không phải cho họ, mà cho chính chúng ta. Và đó là những ai mà bắt đầu với “Tại sao” mà có khả năng để truyền cảm hứng cho những người xung quanh họ hay tìm những người tuyền cảm hứng cho họ.

Cảm ơn các bạn rất nhiều.

Xem lại phần 1: https://yup.edu.vn/vong-tron-vang-bi-mat-gay-anh-huong-cua-nguoi-lanh-dao-p1/

Phần 2: https://yup.edu.vn/vong-tron-vang-bi-mat-gay-anh-huong-cua-nguoi-lanh-dao-p2/

Nguồn: TedxTalk

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *