Đây là phần hay nhất:
Không có gì tôi nói là ý kiến của tôi. Tất cả đều dựa trên những căn cứ sinh học. Không phải tâm lý học, sinh học. Nếu bạn nhìn vào mặt cắt ngang của não người, từ trên xuống, Cái mà bạn thấy là não người thật sự chia ra thành ba bộ phận chính mà tương quan hoàn hảo với vòng tròn vàng. Phần não sớm nhất của chúng ta, não homo sapien não neocortex tương quan với mức độ “Cái gì” Phần não neocortex mới chịu trách nhiệm cho tất cả những suy nghĩ phân tích và lý trívà ngôn ngữ. Phần thứ hai ở giữa được tạo bởi não limbic Và não limbic của chúng ta chịu trách nhiệm về tất cả những cảm xúc của chúng ta, giống như sự tin tưởng và lòng trung thành. Nó cũng chịu trách nhiệm cho tất cả hành vi của con người, tất cả những quyết định, và nó không có chỗ cho ngôn ngữ.
Nói một cách khác, khi chúng ta giao tiếp từ ngoài vào, vâng, con người có thể hiểu một lượng lớn những thông tin phức tạp như điểm đặc trưng và lợi ích và sự kiện và con số Nó chỉ không điều khiển hành vi. Khi chúng ta có thể giao tiếp từ trong ra ngoài, chúng ta nói chuyện trực tiếp với phần của nảo mà điều khiển hành vi, và kế đến chúng ta cho phép người ta hợp lý hóa nó với những thứ hữu hình mà chúng ta nói và làm. Đó là nơi khởi nguồn cho những quyết định sáng suốt. Bạn biết đó, đôi khi bạn có thể đưa cho ai đó tất cả các sự kiện và con số, và họ nói, “Tôi biết tất cả những sự kiện và chi tiết nói về cái gì, nhưng chỉ không cảm thấy đúng.” Tại sao chúng ta sử dụng động từ, “không cảm thấy” đúng? Bởi vì phần của não mà điều khiển sự quyết định, không điều khiển ngôn ngữ. Và điều tốt nhất mà chúng ta có thể tập hợp lại được là, “Tôi không biết, nó chỉ không cảm thấy đúng.” Hay đôi khi bạn nói bạn đang lãnh đạo bằng trái tim mình, hay bạn đang lãnh đạo bằng bằng tâm hồn. Chà, tôi ghét phải giải thích nó cho bạn, những thứ đó không phải những bộ phận khác trên cơ thể bạn điều khiển hành vi của bạn. Tất cả nó đang diễn ra ở đây trong não limbic của bạn, phần của não mà điều khiển sự đưa ra quyết định và không phải là ngôn ngữ.
Nhưng nếu bạn không biết tại sao bạn làm cái mà bạn làm, và người ta trả lời cho tại sao bạn làm thứ mà bạn làm, kế tiếp làm thế nào mà bạn có thể có ai đó để mà bầu cho bạn, hay mua gì đó từ bạn, hay, quan trong hơn, là trung thành với bạn và muốn là một phần của cái mà bạn làm.Lần nữa, mục tiêu không chỉ là bán cho những người mà họ cần cái mà bạn có; mục tiêu là bán cho những người mà họ tin vào cái mà bạn tin. Mục tiêu không chỉ là thuê người ta người mà cần công việc; nó là thuê người mà họ tin vào cái mà bạn tin. Tôi luôn nói thế, bạn biết đấy, nếu như bạn thuê người chỉ vì họ có thể làm việc, họ sẽ làm vì tiền của bạn, nhưng nếu bạn thuê người mà họ tin vào cái mà bạn tin, họ sẽ làm cho bạn với máu, mồ hôi và nước mắt. Và không ở đâu khác ngoài ở đây có ví dụ tốt hơn với anh em nhà Wright.
Hầu hết mọi người không biết về Samuel Pierpont Langley. Và quay lại đầu thế kỷ 20, theo đuổi các chuyến bay điều khiển bằng con người giống như thời kỳ bùng nổ công nghệ thông tin ngày nay. Mọi người đang thử nó. Và Samuel Pierpont Langley có, cái mà chúng ta giả định, công thức cho sự thành công. Ý tôi là, thậm chí bây giờ, bạn hỏi người ta, “Tại sao sản phẩm của bạn hay tại sao công ty bạn lại thất bại?” và người ta sẽ luôn cho bạn cùng hoán vị của cùng 3 thứ sau: nguồn đầu tư không đủ, nhân sự yếu kém, điều kiện thị trường xấu. Nó luôn luôn là vì 3 điều đó, vậy hãy cùng xem xét nó. Samuel Pierpont Langley được chi 50,000 đô la bởi Sở Tham Chiến để chế tạo ra chiếc máy bay. Tiền đã không là vấn đề. Ông ta có chiếc ghế tại Harvard và đã làm việc tại Smithsonian và có những mối quan hệ cực kỳ tốt. Ông ta biết tất cả những người tài thời đấy. Ông ta thuê những người giỏi nhất tiền có thể tìm được. Và điều kiện thị trường rất ư là tuyệt vời. Báo New York Times theo ông ta mọi nơi. Và mọi người chầu chật đợi Langley.Vậy làm thế nào mà bạn chưa từng nghe về Samuel pierpont Langley?
Và vài trăm dặm cách đó tại Dayton Ohio, Orville và Wibur Wright Họ không có bất cứ cái gì mà chúng ta cho là công thức của sự thành công Họ không có tiền. Họ trả cho giấc mơ của mình bằng số tiền thu được từ cửa hàng xe đạp. Không bất cứ ai trong đội của anh em nhà Wright có bằng đại học, thậm chí cả Orville và Willbur. Và báo New York Times không theo họ bất cứ đâu.Sự khác biết là, Orville và Wilbur được thúc đẩy bởi một nguyên nhân, bởi một mục đích và bởi một niềm tin. Họ tin rằng nếu họ có thể nghĩ ra được cỗ máy bay, nó có thế thay đổi diễn biến của thế giới. Samuel Pierpont Langley thì khác. Ông ta muốn giàu, và ông ta muốn được nổi tiếng. Ông ta đã theo đuổi kết quả. Ông đã theo đuổi sự giàu có. Và xem chuyện gì đã xảy ra.Người mà họ tin vào giấc mơ anh em nhà Wright, làm việc với họ bằng máu, mồ hôi, và nước mắt. Những người khác chỉ làm việc cho tiền lương. Và họ kể những câu chuyện về mỗi lần mà anh em nhà Wright đi ra, họ sẽ phải lấy 5 bộ cấu kiện, bởi vì đó là số lần mà họ thất bại trước khi họ trở thành siêu anh hùng.
Và, tình cờ, vào ngày 17 tháng 12, 1903, Anh em nhà Wright đã bay, và không ai ở đó thậm chí trải nghiệm nó. Chúng ta biết về nó vài ngày sau. Và những bằng chứng cho thấy Langley đã được thúc đẩy bởi những điều sai, cái ngày mà anh em nhà Wright bay lên, ông ta bỏ cuộc. Ông ta có thể đã nói, “Đó là một khám phá tuyệt vời, các anh, và tôi sẽ cải thiện hơn công nghệ của các anh,” nhưng ông ta đã không Ông ta không là người đầu tiên phát minh ra, cho nên ông cũng không giàu lên, cũng không nổi tiếng thêm, vì thế ông ta bỏ cuộc.
Hết phần 2, xem phần 3 tại: https://yup.edu.vn/vong-tron-vang-bi-mat-gay-anh-huong-cua-nguoi-lanh-dao-p3/
Xem lại phần 1: https://yup.edu.vn/vong-tron-vang-bi-mat-gay-anh-huong-cua-nguoi-lanh-dao-p1/
Nguồn: TedxTalk